Nai đen
Vũ Hương
Ôi tuổi hoa những phương trời bất tận
Khung cửa sổ gió thổi mây bay
Trên triền đê hoàng hôn rủ bóng
Những bước chân vội vã về nhà
Bữa ăn chiều mâm cơm dọn sẵn
Chiếc bụng ấm bỏ đói khát xa xôi
Khoé môi vương vệt mỡ trơn trong vắt
Đầu lưỡi nếm từng mỹ vị nhân gian.
Ôi tuổi trẻ những phương trời vô vọng
Dưới bóng cây ngồi vẽ tuổi thơ ngây
Hải âu bay ngang vùng biển xa lạ
Dấu chân in trên cát mịt mờ
Nhớ thương đi qua màu mắt đắng
Chốn đông tây chồng chéo lạc loài
Mình mình thênh thang không hàng không lối
Nhìn mây trôi giữa hoang mộng thảo nguyên
Sáng hôm nay em thấy mình tỉnh giấc
Đã qua đêm những chú nai đen
Cà phê sữa cho cả mùa đông thức
Để không mơ về bãi bể nương dâu
Từng tiếng máy phô tô sột soạt
Qua những vách ngăn kề nhau san sát
Sao chép ngàn vạn cánh bướm trang chu
Ai là ai là ai là ai
Nhìn xuống chân hoa vẫn bến bờ địa ngục.